Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

Chúc mừng các bạn lớp mình đã hoàn thành chương trình học năm hai. Vậy là chỉ còn hai năm nữa để ở bên nhau. Chúc các bạn có một mùa hè vui khỏe với những ngày học quân sự dài dằng dặc nha. hohohoho.
Troy^O^

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

Thông báo cho môn vật liệu:
Thứ bảy 13-06-09 2g thi môn vật liệu và nộp hai bài thu hoạch đi xưởng gốm Đồng Nai và đi xưởng gỗ Long An, đóng thành một tập.
Thứ năm 18-06-09 nộp bài tiểu luận vật liệu cá nhân lúc 9g đến 11g cho bạn Tài ở trường (có thể liên hệ để nộp sớm hơn nếu như các bạn bận về quê )
Thông tin: cô Trân
Người Đăng: Troy ^^

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2009

Thông báo:
Ngày nộp bài đồ án sân vườn: thứ hai 15-06-2009
Người đăng: Troy ^^
Thông tin: cô Trân.

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

Thượng bất minh, hạ tắc loạn!

Một ngày nào đó khi chúng ta chia tay nhau, tôi sẽ hỏi các em về cảm giác của các em khi tiếp xúc với từng thầy cô giáo trong trường. Mong rằng các em sẽ trả lời khi được hỏi, còn bây giờ thì khoan, vẫn chưa phải lúc đâu.
Đôi khi tôi cũng thấy chạnh lòng vì những câu nói bâng quơ kiểu như “cô sao mà khó tính quá”, “cô lạnh lùng quá…!” như sáng nay tôi nghe từ em, K. Đó là khi tôi nói với Ng. là Ng. đã bị dừng bài đồ án Sân vườn. Ng. đã nghỉ trên 6 buổi, trong khi đồ án của chúng ta có tất cả 15 buổi. Lý do của Ng. rất đơn giản: Ng. làm event nên bận, không làm bài được. Ng. cũng ko liên lạc gì với GVHD (nhóm khác, ko phải tôi), chỉ “biến mất” và buổi gần cuối thì đến với 1 cái hộp giấy trông như cái CPU, giải thích đó là cái mô hình cao ốc mà Ng. đang thiết kế sân vườn cho nó. Liệu chúng ta có thể chấp nhận 1 kiểu cách làm việc vô kỷ luật như vậy hay ko?
Có những bạn SV học 2 trường, có bạn thì đi làm, có thể là vì hoàn cảnh khó khăn hay vì muốn tiếp xúc sớm với hơn thực tế. Nói chung là ai cũng có lý do của mình, nhưng các em nên biết rằng mỗi người chúng ta đều có 1 quỹ thời gian như nhau, chỉ có sự cố gắng tận dụng tuyệt đối về thời gian và công sức hoặc sở hữu năng lực đặc biệt khác nhau mà mỗi người sẽ đạt được thành công trong đời khác nhau. Có lẽ chúng ta đều muốn vừa giàu có, vừa có học thức, vừa có danh vọng, vừa có gia đình đầm ấm, vừa có bạn bè thân thiết,… Ai chẳng muốn vươn tới sự hoàn hảo! Nhưng nhìn lại xem, tất cả chúng ta hầu như đều ko hoàn hảo, bởi vì ai cũng chỉ có năng lực giới hạn, quỹ thời gian cũng giới hạn. Điều gì xảy ra nếu chúng ta biết rõ rằng mình ko có tài năng thiên bẩm hay ko may mắn sẵn giàu có, có điều kiện dư dả về thời gian và tiền bạc?
Vậy thì các bạn buộc phải chọn lựa xem mình cần gì nhất, đơn giản thế thôi!
Nếu bạn học 2 trường thì bạn phải chấp nhận 2 kết quả thấp hơn là tập trung vào học 1 trường, thậm chí nếu bạn ko có đủ năng lực và sức khỏe thì có thể còn bị lưu ban nữa. Vậy thì hoặc là nghỉ bớt 1 trường, hoặc chấp nhận kết quả của mình. Đừng bao giờ nói với GV rằng bạn đang phải học 2 trường và GV phải thông cảm cho bạn này nọ, vì đó là lựa chọn của chính bạn, bạn phải tự xoay sở, cố gắng gấp đôi mọi người. Đúng ko nhỉ? Chẳng có gì trên đời có giá trị mà đến với chúng ta 1 cách dễ dàng.
Còn việc đi làm, có những bạn hoàn cảnh rất khó khăn, buộc phải đi làm thêm, GV ko thể nói các bạn 1 câu rất sáo rỗng rằng “nhiệm vụ của các em là đi học, nghỉ làm đi!”, bởi vì chúng tôi ko thể tài trợ cho các em, điều đó đúng. Nhưng tôi sẽ khuyên các em cố gắng chỉ làm vừa đủ, trong giới hạn tối thiểu để kiếm được tiền trang trải cuộc sống, đừng ham tiền lương cao trong 1 lúc nào đó, đừng sa đà mà quên mất là mình đang đi làm chỉ để “lấy ngắn nuôi dài”. Nếu các em lo làm quá mà để thi lại, tạm dừng, buộc thôi học… thì các em mãi mãi sẽ phải đi làm theo kiểu ko bằng cấp, ở 1 vị trí nào đó ko ổn định, mức lương ko ổn định và luôn luôn trong tình trạng có thể sẽ bỗng dưng “bơ vơ” nếu có ai đó có bằng cấp và họ muốn thế chỗ mình. Ko dễ chịu lắm phải ko?
Mỗi chúng ta đều có 1 hoàn cảnh khác nhau, có người may mắn, có người ko may sinh ra trong gia đình nghèo khó. Muốn cải thiện được hoàn cảnh khó khăn của mình thì các em này buộc phải nỗ lực nhiều hơn, tận dụng thời gian triệt để hơn, có thể các em đó sẽ ko được đi chơi, ko được …ăn vặt (vì đi làm hết thời gian rồi còn đi chơi thì ko còn thời gian học là phải, vả lại đi chơi thì phải tốn kém rồi!), ko sắm sửa quần áo đẹp, không đi xe xịn, ko xài điện thoại xịn (có thể còn phải đi xe bus và ko có đt lun!), dồn hết thời gian công sức cho việc đi kiếm tiền và đi học. Nhưng những năm SV gian khổ đó rồi cũng sẽ kết thúc và các em sẽ có việc làm ổn định, có tương lai ổn định.

Con đường khác nhau, đích đến có thể giống nhau.

GV có thể giúp các em 1 số thứ, nhưng ko thể là “mọi thứ”, bao gồm những việc như Ng. sáng nay, Ng. chưa cố gắng trong mức độ cần thiết nhưng đã ko muốn lựa chọn mà chỉ muốn “vẹn cả đôi đường”.
Tôi sẽ mang tiếng “lạnh lùng” như K và có thể nhiều SV khác đã, đang và sẽ nghĩ về tôi. Okie, đó là 1 chuyện rất nhỏ mà tôi sẽ ko so đo làm gì. :)
Tôic hỉ nghĩ đến 1 khoa Design mà SV nào cũng muốn làm gì thì làm, muốn đi đâu thì đi… “Thượng bất minh, hạ tắc loạn” – mạn phép sửa lại 1 chút để gửi đến các em và cả các đồng nghiệp quan điểm của tôi.
Thôi thì chấp nhận để các bạn nghĩ đến tôi như 1 bà cô rất tà đạo, rồi từ từ các bạn sẽ thấy tôi còn “lạnh lùng” với các bạn đến mức độ nào. :)
Chào thân ái thì đua và quyết …sống sót!
--
Written & posted by: Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy, biết rồi thì ký tên làm gì.

P/S1: Tôi cũng ko muốn kể công rằng chúng tôi đã làm những gì vì các bạn, điều đó tôi chỉ hi vọng sẽ có ai đó thỉnh thoảng cũng nhớ ra.
P/S2: Lẽ ra thì chúng tôi quyết định cho bạn Ng. dừng bài đồ án ở đây, nhưng có lẽ nên cho bạn 1 cơ hội nữa, hi vọng sẽ ko phải lặp lại vào đồ án sau. Bạn Ng được phép nộp bài cùng lúc với các bạn khác, tính điểm lần 2 (điểm thi lại). Hết.